首页
诗词
名句
诗人
国学
文学
成语
字典
词典
当前位置:
首页
词典
青吹
qīng
chuī
青吹
拼音
qīng chuī
注音
ㄑ一ㄥ ㄔㄨㄟ
词语解释
青吹
[ qīng chuī ]
⒈ 风吹林木声。借指清风。
引证解释
⒈ 风吹林木声。借指清风。
引
隋 薛道衡 《梅夏应教》诗:“浮云半空上,青吹隔池来。”
宋 梅尧臣 《鹤林寺》诗:“松竹暗山门,颼颼给青吹。”
词语组词
青
字组词
吹
字组词
相关词语
qīng míng
青暝
qīng yù pán
青玉盘
méi dài qīng pín
眉黛青颦
dàn qīng sè
蛋青色
qīng chán
青孱
hú chuī hǎi shuāi
胡吹海摔
qīng fū
青敷
qīng yāo
青葽
qīng fū
青夫
fēng chuī cǎo dòng
风吹草动
sān chǐ qīng shé
三尺青蛇
chuī dù yú
吹肚鱼
qīng yù yù
青郁郁
qīng tái
青苔
qīng suì
青穟
chuī gòu suǒ bān
吹垢索瘢
chuī xī
吹噏
qīng jiān
青缣
liǔ shāo qīng
柳梢青
chuī wàn
吹万
chuí máo xǐ gòu
吹毛洗垢
qīng shān lǜ shuǐ
青山緑水
qīng tíng
青亭
tuì qīng
退青
chuī xiāo wú shì
吹箫吴市
diāo qīng
雕青
chuī huā
吹花
qīng péng
青篷
qīng rùn
青润
qī qīng bā huáng
七青八黄