首页
诗词
名句
诗人
国学
文学
成语
字典
词典
当前位置:
首页
词典
惯使
guàn
shǐ
惯使
繁体
慣使
拼音
guàn shǐ
注音
ㄍㄨㄢˋ ㄕˇ
词语解释
惯使
[ guàn shǐ ]
⒈ 习惯于使用。
⒉ 纵容,姑息。
引证解释
⒈ 习惯于使用。
引
《水浒传》第六四回:“话説 蒲东 关胜,这人惯使口大刀,英雄盖世,义勇过人。”
⒉ 纵容,姑息。
引
巴金 《秋》五:“三妹,这几天我太‘惯使’你,你也学会斗嘴了。”
词语组词
惯
字组词
使
字组词
相关词语
guàn shì
惯世
shén shàng shǐ
神上使
shǐ yòng
使用
jūn róng shǐ
军容使
tǎng shǐ
倘使
xìn shǐ
信使
sī kōng jiàn guàn
司空见惯
dū yù shǐ
都御使
guǐ shǐ shén chāi
鬼使神差
zhì shǐ
致使
shǐ jūn
使君
xuān fǔ shǐ
宣抚使
yān shǐ
阉使
èr shǐ
贰使
bái yī tiān shǐ
白衣天使
zú shǐ
卒使
guó jì guàn lì
国际惯例
shǐ de
使得
shǐ xià
使下
shǐ xiāng
使相
huáng huá shǐ
皇华使
guàn lì
惯例
qiǎn táng shǐ
遣唐使
sān sī shǐ
三司使
yǎng shǐ
养使
biān shǐ
边使
shǐ guān
使官
jí shǐ
即使
jiāo shēng guàn yǎng
娇生惯养
guàn dào
惯盗